tynl
Thành Viên [LV 3]
KỶ NIỆM KHÓ QUÊN
Đã rất lâu rồi từ ngày rời xa mái trường Nông Lâm, nay tôi: Nguyễn Khoa Ty, và Nguyễn Quốc Đạt được lời mời của quý Thầy Cô và các em SV nhiệt lạnh 06 đã tranh thủ về tham dự buổi lễ báo cáo tốt nghiệp của các em và cũng là dịp thăm lại thầy cô cũ cùng mái trường xưa.
Mái nhà xưa cũng chẳng gì thay đổi chỉ có thêm vài chút rêu phông cổ điển. Thầy cô nay cũng đã lấm tấm những ngọn tóc đen trắng đan xen. Cảm giác của người con từng sống học tập ở đây thật khó tả, cảm giác lâng lâng nghẹn ngào, con tim dâng trào từng nhịp đập.
Ngồi phía hàng ghế trên nghe các em bảo vệ tốt nghiệp chợt nhớ khi xưa mình cũng đã từng 1 thời như vậy. Ôi bạn bè thầy cô khi xưa nay chỉ còn mình lại nơi chốn này. Nghe thật buồn và ảm đảm. Tôi cố bấm máy chụp vài tấm hình kỉ niệm mà bàn tay cứ run run bởi vì cảm thấy hạnh phúc và ngạc nhiên với cái nỗ lực của các đàn em quá. Mong sao tôi còn có dịp quay lại để sống lại những khoảnh khắc 1 thời sinh viên và để chứng kiến sự trưởng thành của các đàn em phía sau.
Tham gia buổi tiệc mừng báo cáo tốt nghiệp và cũng là buổi tiệc chia ly của các em, tôi được gặp lại bạn bè và thầy cô cũ, đó không chỉ là lời thăm hỏi mà cả những cảm xúc tình cảm dành cho nhau với những cái bắt tay, những cái ôm thắm thiết, những ly bia cạn lòng từ các đàn em và ngay cả các Thầy. Tôi rất cảm động và rất hạnh phúc. Vẫn mong sao những kỷ niệm khó quên này luôn vẫn duy trì mãi ở các đàn em khoá sau.
Đã rất lâu rồi từ ngày rời xa mái trường Nông Lâm, nay tôi: Nguyễn Khoa Ty, và Nguyễn Quốc Đạt được lời mời của quý Thầy Cô và các em SV nhiệt lạnh 06 đã tranh thủ về tham dự buổi lễ báo cáo tốt nghiệp của các em và cũng là dịp thăm lại thầy cô cũ cùng mái trường xưa.
Mái nhà xưa cũng chẳng gì thay đổi chỉ có thêm vài chút rêu phông cổ điển. Thầy cô nay cũng đã lấm tấm những ngọn tóc đen trắng đan xen. Cảm giác của người con từng sống học tập ở đây thật khó tả, cảm giác lâng lâng nghẹn ngào, con tim dâng trào từng nhịp đập.
Ngồi phía hàng ghế trên nghe các em bảo vệ tốt nghiệp chợt nhớ khi xưa mình cũng đã từng 1 thời như vậy. Ôi bạn bè thầy cô khi xưa nay chỉ còn mình lại nơi chốn này. Nghe thật buồn và ảm đảm. Tôi cố bấm máy chụp vài tấm hình kỉ niệm mà bàn tay cứ run run bởi vì cảm thấy hạnh phúc và ngạc nhiên với cái nỗ lực của các đàn em quá. Mong sao tôi còn có dịp quay lại để sống lại những khoảnh khắc 1 thời sinh viên và để chứng kiến sự trưởng thành của các đàn em phía sau.
Tham gia buổi tiệc mừng báo cáo tốt nghiệp và cũng là buổi tiệc chia ly của các em, tôi được gặp lại bạn bè và thầy cô cũ, đó không chỉ là lời thăm hỏi mà cả những cảm xúc tình cảm dành cho nhau với những cái bắt tay, những cái ôm thắm thiết, những ly bia cạn lòng từ các đàn em và ngay cả các Thầy. Tôi rất cảm động và rất hạnh phúc. Vẫn mong sao những kỷ niệm khó quên này luôn vẫn duy trì mãi ở các đàn em khoá sau.